22 tuổi – Đơn độc, chênh vênh và vô định

Nội dung bài viết

Nó chuẩn bị ra trường.

Đúng. Đó là sự thật và dù muốn hay không, nó vẫn phải đối diện với điều đó.
Bắt đầu một con đường mới mà không có sự đồng hành và hậu thuẫn từ gia đình, nó như một chú chim non sau một hành trình tập bay cũng phải sắp sửa rời tổ.
“Phải trở thành đàn ông thật rồi” – Nó tự nhủ.
Cái ngưỡng dở ông dở thằng thật buồn cười mà cũng thật đẹp, nhưng cũng qua rồi.
Giờ là lúc nó phải sống thực tế hơn, ít bay bổng đi và phải gan lì hơn nữa, bởi cuộc sống ngoài kia không dễ dàng, một chút chiêm nghiệm rút ra từ những năm tháng trải nghiệm thời sinh viên.

Nhưng….
Nó nên bắt đầu từ đâu ?

  • Khi mà muốn có một công việc thì phải có kinh nghiệm.
    Nhìn lại thì quãng thời gian sinh viên, nó biết nhiều, trải nghiệm nhiều nhưng chưa cái nào quá 6 tháng.
  • Khi mà nó quyết định không theo ngành mà nó học, ngành Khách sạn – Du lịch.
  • Khi mà nó không nắm chắc một công cụ nào trong tay ngoài những kỹ năng và lý thuyết đúc rút từ vài chục cuốn sách trên kệ.

Suốt những năm cuối của sinh viên, nó đã đủ thấm mệt khi tự dày vò bản thân sau những loay hoay tìm kiếm sự thành công nhưng bất thành. Nó bị ám ảnh bởi điều đó.
Vậy nên, lựa chọn lại điểm khởi đầu cũng là một khó khăn với nó. Khi đứng trước điểm khởi đầu, chúng ta sẽ có rất nhiều ngã rẽ, những cũng vì nhiều ngã rẽ khiến nó phân vân, do dự. Nó sợ lựa chọn sai, sợ phải đánh đổi, sợ ngã.

Nhưng dù cố chấp đến đâu nó vẫn phải đối diện với một thực tế rằng: nó phải bước.
Nó quyết định sẽ trang bị cho mình thật nhiều công cụ, điều mà nó luôn tự ti. Nó sẽ làm thuê và trở thành người làm thuê xuất sắc nhất trước khi nó khởi nghiệp trở lại. Nhưng nó sẽ bắt đầu với nghề nào đây?

Lục lại toàn bộ kiến thức và trải nghiệm đã có cùng với sự thấu hiểu bản thân sâu sắc sau những năm tháng tìm kiếm chính mình, nó quyết định sẽ theo đuổi nghề Marketing, một nghề có đôi chút giống với nghề sale nhưng có sự sáng tạo và bay bổng hơn, phù hợp với tính cách của nó.

Hành trình mới của nó bắt đầu sau đó 1 tuần, sau khi nó được nhận vào vị trí thực tập Marketing tại một công ty mảng giáo dục.
Nó vẫn không quên được những cảm xúc, sự trân trọng nó dành cho công việc đầu tiên đó. Cảm giác đó giống hệt như sự háo hức và khát khao trải nghiệm của những ngày đầu tiên nó đặt chân lên Hà Nội vậy.
Rất lâu rồi nó mới cảm nhận được niềm vui, sự vỡ oà đó, dù chỉ trong khoảnh khắc.

Nó lao vào công việc như tìm thấy một sự giải thoát sau những bế tắc bao lâu nay.
Cứ đi thôi!
Chẳng biết ngày mai sẽ thế nào, chỉ biết phía trước còn nhiều cảnh cửa đang chờ nó mở ra.
Cũng chẳng biết phía sau cánh cửa đó là niềm vui hay nỗi buồn, là thành công hay thất bại, nhưng ít nhất nó vẫn đang tiến về phía trước.

Trịnh Minh Thắng
Trịnh Minh Thắng

Mình chỉ đơn giản là kẻ nhặt nhạnh tri thức, gom góp kinh nghiệm cho sự trưởng thành của bản thân. Mình sẽ rất vui nếu những chia sẻ mộc mạc này có thể mang lại giá trị nào đó cho bạn.